Hà Huy Từ Đà Lạt và em Đồi thông đã bớt rì rào Còn em, em ở phương nào em ơi? Ngước mắt lên, một khoảng trời Một dòng sông nhỏ bên vơi, bên đầy Bao lần anh đã về đây Cố tìm hình bóng hao gầy, xác xơ Cuộc đời mơ thực, thực mơ Em ơi, đừng có đợi chờ gì anh. ----------------------------------------- |
|
Hà Huy Từ Về quê Về quê ngắm gió, ngắm mây Dù cho thế sự lúc đầy, lúc vơi. Về quê ngồi ngắm sao trời Khi nào em nghĩ bên đời thiếu anh? Mong manh, trắng, tím hoa chanh Đi xa càng nhớ, lòng thành chân quê. Tháng sau anh sẽ lại về Hoa chanh còn đấy, người quê đâu rồi? -------------------------------
Hà Huy Từ Nghĩ về đất Nếu anh nghịch đưa em một hòn đất Em mỉm cười và ném nó đi Nhưng hòn đất trong tay nghệ sĩ Sẽ thành đồng, thành bạc, thành chì. *** Cuộc sống này có những thị phi Cuộc đời này không có Tấm hay Cám Chỉ có anh bên em trên những chặng đường dài. Mọi con đường đều tựa vào mặt đất Khi xuân về đất nở những đóa mai.
|
|